“Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, sao hiện bây giờ tôi không thể theo Chúa được?” (Giăng 13:37)
Có những lúc bạn không hiểu tại sao bạn không thể làm được các công việc mà bạn khao khát làm. Khi Đức Chúa Trời đưa bạn đến giai đoạn của sự chờ đợi, và bạn thấy dường như Ngài hoàn toàn không trả lời bạn điều gì cả, xin đừng vội lấp khoảng trống thời gian nầy bằng sự bận rộn với công việc nào khác, nhưng cứ chờ đợi Ngài. Thời gian chờ đợi nầy có thể là thì giờ để dạy bạn về ý nghĩa của sự nên thánh – biệt mình ra khỏi tội lỗi và làm cho mình được nên thánh – hay cũng có thể, sau khi bạn đã trở nên thanh sạch trước mặt Chúa, thì thời gian chờ đợi nầy sẽ dạy bạn về ý nghĩa của sự phục vụ. Đừng bao giờ nôn nóng chạy trước khi thực sự nhận được sự hướng dẫn của Ngài. Nếu bạn có chút nghi ngờ nào, hãy biết đó không phải là sự dẫn dắt của Ngài. Bất cứ lúc nào có sự nghi ngờ – hãy chờ.
Thoạt tiên bạn dường như thấy thật rõ ý muốn của Đức Chúa Trời là thể nào – sự đoạn tuyệt với một tình bạn, sự hủy bỏ mối liên hệ của một công tác, hay một sự việc gì khác nữa mà bạn cảm như đó là ý chỉ của Đức Chúa Trời muốn cho bạn làm theo. Tuy nhiên bạn chớ nên làm theo cảm ứng đột ngột đó. Nếu bạn hành động theo ngẫu hứng nầy, bạn sẽ gây ra nhiều hoàn cảnh khó khăn và sẽ phải mất rất nhiều năm tháng mới có thể gỡ hết các rối rắm đó. Hãy đợi đến đúng thì giờ của Đức Chúa Trời sắp đặt và Ngài sẽ làm thành mọi việc không một chút khó khăn, hay chán nản. Khi đứng trước vấn đề thuộc về ý chỉ của Đức Chúa Trời, hãy đợi Đức Chúa Trời hành động trước.
Phi-e-rơ đã không chờ đợi Đức Chúa Trời. Oâng đã dùng trí hiểu biết mình và tiên đoán từ đâu sự thử nghiệm sẽ phải đến, nhưng sự việc đã đến từ chỗ mà ông không thể ngờ được. “Tôi sẽ liều sự sống tôi vì Chúa.” Lời bày tỏ của Phi-e-rơ rất thành thật nhưng thiếu hiểu biết. “Đức Chúa Giê-su đáp rằng, … khi gà chưa gáy, ngươi đã chối ta ba lần!” (13:38). Chúa Giê-su nói câu nầy với sự hiểu biết sâu sắc về Phi-e-rơ hơn chính Phi-e-rơ biết về mình. Oâng không thể theo Chúa Giê-su vì cớ ông chưa biết rõ hết mọi mặt của đời sống mình, hay khả năng mình. Lòng ưa chuộng đạo đức tự nhiên trong chúng ta có thể đủ khiến chúng ta đến với Chúa Giê-su, đủ lôi cuốn lòng tríu mến của chúng ta đến với Ngài, nhưng sẽ không hề khiến chúng ta trở nên môn đồ Ngài. Sự mộ đạo tự nhiên đó sẽ “chối” Chúa Giê-su, sẽ luôn luôn thiếu hẳn sự hiểu biết thể nào là ý nghĩa của sự theo Ngài cách chân thật.
-Nguồn: Trích sách “Tất Cả Của Tôi Cho Sự Cao Cả Của Ngài” – Oswald Chambers-