Ta là gốc nho thật, Cha ta là người trồng nho. Hễ nhánh nào trong ta mà không kết quả thì Ngài chặt hết; và Ngài tỉa sửa những nhánh nào kết quả, để được sai trái hơn.
Giăng 15:1-2
Chúa Jê-sus là gốc nho. Chúng ta là những nhánh. Thông qua Ngài sự sống tuôn chảy đến chúng ta và chúng ta sinh trái. Những nhánh khô, không sản sinh không có phần với gốc nho. Chúng cản trở sự sống và việc sinh bông trái. Mục đích của gốc nho là để sinh trái, không chỉ là trái ăn được nhưng cả việc sinh ra những cây nho mới để đến lượt nó sinh chính trái của mình.
Đôi lúc những nhánh khô thậm chí không nhận ra rằng chúng bị cắt tỉa, rằng chúng không còn gắn với gốc. Sự thúc ép và vội vã tiếp tục. Lịch trình vẫn luôn được đầy. Những tư tưởng không thay đổi chút nào. Sự xưng nhận dường như đúng nhưng không có sự sống. Ngợi khen chỉ là thói quen, tiếng kêu vui mừng, sự vui mừng cứu rỗi và lòng tôn kính Chúa Jê-sus chuyển thành thủ tục tôn giáo. Và bông trái không xuất hiện. Vấn đề là gì? Điều then chốt được tìm thấy trong lời của Chúa Jê-sus “trong ta.” Không thể sống cho Đức Chúa Trời mà không có Ngài. Không thể làm việc cho Chúa Jê-sus mà không có mối thông công với Ngài.
Thậm chí một nhánh khỏe mạnh của gốc nhỏ cũng bị tỉa sửa. Nhưng chúng không bị cắt bỏ. Chúng được tỉa sửa cho mục đích duy nhất – để sinh trái càng hơn. Đức Chúa Trời làm tối đa hóa sự sản sinh và lợi ích từ cây nho. Ngài muốn nhiều trái nhất có thể. Không có gì ngạc nhiên khi Chúa Jê-sus nói Cha được vinh hiển khi chúng ta sinh bông trái. Sự cằn cỗi không phải một phần của phước lành. Áp-ra-ham có tấm lòng tan vỡ khi ông không có một đứa con trai. Nhưng cuối cùng, lời cầu nguyện được đáp lời, đứa con lời hứa đến và Áp-ra-ham cùng Sa-ra được đầy trái. Đức Chúa Trời cũng muốn bạn được kết quả. Và Ngài chắc chắn sẽ làm nó xảy đến!
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Ngài là Chúa của sự dư dật. Ngài là Chúa tạo dựng và khiến trái đất sinh trái. Hãy giúp con sinh trái nhiều chưa từng có. Trong Danh Chúa Jê-sus. Amen.
October 14
The Branch of the Vine
I am the true vine, and My Father is the vinedresser. Every branch in Me that does not bear fruit He takes away; and every branch that bears fruit He prunes, that it may bear more fruit.
John 15:1-2
Jesus is the vine. We are the branches. Through Him life flows to us and we bear fruit. Dry, unproductive branches have no place on the vine. They hinder life and fruit production. The purpose of the vine is to bear fruit, not only fruit to be eaten but also fruit that produces new vines, which in turn bear their own fruit.
Sometimes dry branches do not even realize they have been pruned, that they are no longer attached to the vine. The hustle and bustle continues. The calendar is still fully booked. Opinions remain more or less unchanged. The confession seems correct, but vitality is lacking. The spontaneous praise, the joyful cries, the joy of salvation and the heart-felt adoration of Jesus are turned into a religious officialese. And the fruit fails to appear. What is the key? The key is found in Jesus’ words “in me.” It is impossible to live for God without God. It is impossible to work for Jesus without having fellowship with Him.
Even the vine’s healthy branches are pruned. But they are not cut off. They are pruned for a sole purpose—to bear even more fruit. God maximizes production and profit from the vine. He wants as much fruit as possible. No wonder Jesus says the Father is glorified when we bear much fruit. Barrenness is not a part of the blessing. Abraham was heartbroken when he did not receive a son. But eventually, the prayer answer, the promised son, arrived and Abraham and Sarah were fruitful. God wants you, too, to be fruitful. And He will ensure it happens!
Prayer: God, You are a God of abundance. You are the God who creates and causes the earth to bear fruit. Help me to bear more fruit than ever before. In Jesus’ name. Amen.